lan791835
Vote: 5
Chào! bài mìn hơi dài, mong các bạn có thời gian đọc (đây là truyền thuyết đô thị khá nổi nên có thể sẽ có bn nào đó biết.
tiếng việt:
Cuối những năm 1940, các nghiên cứu gia người Nga thực hiện một thí nghiệm: giữ 5 tội phạm chính trị (bị bắt trong thế chiến thứ 2) không ngủ liên tục trong vòng 15 ngày sử dụng hỗn hợp khí gas không mùi.
Các cá nhân này được giữ trong một môi trường khép kín, khí oxi vẫn được bơm vào liên tục, nhưng bên cạnh đó hỗn hợp khí gas trên vẫn duy trì ở tỷ lệ thích hợp, nhằm giữ họ sống và trên hết là: không ngủ được. Trong căn phòng rộng rãi đó, họ có tất cả những gì họ cần: sách vở, ghế để ngồi nghỉ (nhưng không thể dùng để nằm), hệ thống nước sinh hoạt và vệ sinh, và lượng lương khô cần thiết để duy trì sự sống.
5 ngày đầu tiên của thí nghiệm, các tù nhân không ngừng kêu ca, hỏi về việc liệu họ sẽ được trở về nhà nếu tuân thủ theo người Nga hoàn thành thí nghiệm này? Trong khi đó, những cuộc hội thoại giữa 5 người họ liên tục được ghi lại, và hành vi của họ luôn được quan sát bởi hệ thống camera ngầm.
Câu chuyện tán gẫu của 5 người thường là những gì họ trải qua trong quá khứ, gia đình, vợ con, chiến tranh và khi chạm mốc ngày thứ tư, câu chuyện dần mang hướng u ám, sầu thảm.
Ngày thứ 5, các cá nhân tham gia có xu hướng kể lại những gì đã làm, và những sự kiện đã đem họ tới đây. Một số đã có dấu hiệu của bệnh hoang tưởng. Họ ngừng tán chuyện cùng nhau, mà không ngừng thì thầm vào những chiếc Microphone - thứ họ dùng khi có yêu cầu cần thiết. Những lời thì thầm khó nghe, trầm trầm. Hoặc họ cứ nhìn chăm chăm vào tấm kính một chiều - nơi mà có những nhà khoa học ngày đêm dõi theo họ. Phải chăng họ nghĩ họ sẽ vượt qua 15 ngày không ngủ? Và các nhà khoa học nghĩ rằng đó là do ảnh hưởng của khí gas.
Ngày thứ 9, một người trong số họ bắt đầu gào thét man dại. Ông ta chạy khắp phòng, gào bằng tất cả sức lực của mình trong 3 tiếng liền, mãi cho đến khi những gì ông có thể phát ra đươc chỉ còn là những tiếng ú ớ vô nghĩa ..... có lẽ dây thanh quản đã bị đứt ?? Các nhà quan sát nghĩ..... Nhưng ngạc nhiên nhất là phản ứng của các cá nhân còn lại - những đồng đội của người đàn ông kia. Họ vẫn tiếp tục thì thầm với chiếc Mic, mãi đến khi cá nhân thứ 2 bắt đầu gào thét. Bỗng nhiên, tiếng gào thét chấm dứt và tiếng rì rầm trong Microphone cũng im bặt.
Ba ngày nữa đã trôi qua, các nhà khoa học lo phát sốt, kiểm tra hàng giờ những cái Microphone xem liệu chúng có phải bị hư không...Vì không thể nào 5 con người trong cùng một căn phòng khép kín lại không làm phát sinh bất cứ tiếng động nào. Họ không chết . Chỉ số hấp thụ oxy cho thấy 5 cá nhân vẫn sống khỏe mạnh.....
Ngày thứ 10, hệ thống camera đột nhiên mất tín hiệu. Nhưng thí nghiệm vẫn được tiếp tục , chỉ còn trông cậy qua hệ thống Microphone và ô kính một chiều nhỏ bé và ánh sáng leo lét trong căn phòng chứa 5 người họ.....
Mãi đến ngày thứ 14, các nhà khoa học và quân đội ( giờ đã có mặt ), thực hiện giải pháp cuối cùng: thiết lập hệ thống giao tiếp vào căn phòng, đưa ra một số đề nghị với mong muốn nhận lại những tín hiệu sống, dù là yếu ớt từ 5 cá nhân mà họ nghĩ đã chết, hay đã chuyển sang sống thực vật. Một người nói:
Chúng tôi sẽ vào để kiểm tra micrphone, tránh xa khỏi cửa và nằm úp xuống sàn nhà. Nếu hợp tác, bạn sẽ được tự do ngay lập tức. Tuy nhiên đáp lại gợi ý cho sự tự do trên, là một câu trả lời ngắn gọn nói với một giọng điệu bình thản:
"Chúng tôi không muốn được tự do nữa...."
Tranh cãi nổ ra giữa những nhà khoa học và các tay tướng lĩnh đã đầu tư cho thí nghiệm này. Không thể đưa ra môt ý kiến nào để giải thích, họ đã quyết định mở cửa căn phòng vào ngày thứ 15 lúc nửa đêm.
Khí oxi được bơm đầy vào căn phòng, khí gas thì rút dần ra ngoài. Ngay lập tức, 3 giọng nói khẩn khoản xin họ hãy bơm lại khí gas đó vào phòng, tha thiết như thể cả mạng sống họ đang phụ thuộc như vậy. Dù gì đi nữa, binh lính bắt đầu tiến vào căn phòng, họ bắt đầu gào thét man dại hơn lúc trước. Và những gì các binh sĩ nhìn thấy dường như vượt quá sức tưởng tượng của họ
4 cá nhân vẫn còn sống, nhưng không ai dám nói rằng, có phải thật sự là họ còn sống ?
Lương khô vẫn còn nguyên, cho thấy là từ ngày thứ 5 trở đi, họ không ăn chút nào cả. Trong góc căn phòng , một đống thịt và nội tạng của một người trong số đó đã bịt kín nút thoát nước của phòng. Có vẻ như người này đã tự cào cấu ngực, bụng mình liên tục đến chết. Căn phòng giờ đây ngập trong nước quá cả bàn chân. 4 cá nhân còn sống cũng có dấu hiệu của việc tự hành hạ mình, họ bị tróc da phần ngực và bụng , da và máu vẫn còn vương trên đầu ngón tay gầy guộc.
"Làm sao chúng ta có thể gọi họ là những con người" các binh sĩ nói với nhau. Những cơ thể ốm yếu, máu me loang thấm những chiếc áo. Gần như da ngực đã bị tróc hết, lộ ra những mảng xương sườn, những mảng da bị cào tróc lộ cả những gân máu đỏ. Nhưng xem ra cơ quan tiêu hóa vẫn còn hoạt động, có khả năng tiêu hóa được thức ăn, cũng như hệ hô hấp.
Họ thảo luận xem liệu có nên đưa những con người này ra khỏi căn phòng , chấm dứt cuộc thí nghiệm hay không....Nhưng binh lính liền từ chối quay lại căn phòng đó, sau những gì họ đã chứng kiến.
Trong căn phòng thí nghiệm, 4 giọng nói thay phiên nhau cầu xin được tiếp tục sống trong căn phòng, trong thứ khí gas đó....Vũ lực được áp dụng.
4 cá nhân đó phản ứng một cách điên cuồng, như thể dùng hết mọi sức lực chống lại sự cưỡng chế. Họ dùng răng cắn vào cổ, dùng tay cào khắp mặt, một người lính thì bị giựt đứt tinh hoàn và gần như đứt một chân vì sự hung bạo này.
Trong lúc đó, một cá thể thí nghiệm đã bị thương, chảy máu liên tục. Viên y tá liền thực hiện cầm máu và tiêm thuốc an thần cho các cá nhân còn lại, nhưng dường như vô vọng.
Dù đã bị tiêm một lượng an thần gấp 10 lần so với người thường có thể chịu được, nhưng họ vẫn kháng cự như những con thú bị dồn đến đường cùng, chống cự điên loạn các bác sĩ và người lính và họ không ngừng gào thét:
NỮA ĐI ! CHO TÔI NỮA ĐI..... Cuối cùng thì chỉ còn 3 người sống sót sau lần cưỡng chế, họ ngay lập tức bị trói chặt và chuyển đến phòng nghiên cứu.....trong khi vẫn không ngừng van xin được hít thở thứ khí gas đó...
Cá nhân đầu tiên được đưa lên bàn mổ, ông ta không còn dây thanh quản nữa bởi vì nó đã bị đứt do kêu thét quá lâu. Ông ta chỉ còn có thể gật, và lắc đầu của mình, khi một bác sĩ gợi ý cho ông ta hít lại thứ khí gas kia, ông ta liền gật đầu liên tục tỏ vẻ đồng ý, thậm chí cả lời yêu cầu phẫu thuật mà không cần thuốc gây mê. Quá trình phẫu thuật diễn ra 6 giờ, quá ngưỡng chịu đựng mà một con người có thể trải qua... Một y tá, viết lại trải nghiệm kinh hoàng của mình: ông ta luôn cười với tôi, mỗi khi tôi liếc nhìn bắt gặp ánh mắt của ông ta, rất nhiều lần...... Khi cuộc phẫu thuật kết thúc, thay vì tiếp tục nằm im như ông ta đã làm trong suốt 6 tiếng qua, thì lại tiếp tục chống cự. Mãi khi một người đưa cây bút và mẩu giấy, thì điều ông ta muốn mới được làm rõ:
MỔ XẺ TÔI NỮA ĐI Cá thể thứ 2 cũng với tình trạng tương tự, cũng trải qua cuộc phẫu thuật. Nhưng ông ta không chống cự, mà chỉ cười ngặt nghẽo liên tục, một giọng cười của một kẻ mất trí hoàn toàn. Những giây phút mà đươc xem như tỉnh táo của người này là khi ông ta được hít thở thứ khí gas thí nghiệm..... Khi các nhà nghiên cứu hỏi: họ cần thứ khí này làm gì ? Chỉ có một câu trả lời duy nhất :
Tôi phải luôn giữ mình tỉnh giấc.... Không khí hoảng loạn lan ra khắp trạm, không ai biết việc gì đang xảy ra. Và đúng lúc này, viên chỉ huy của đội ra lệnh nhốt tất cả 3 cá thể thí nghiệm và các nhà nghiên cứu chuẩn bị cho một cuộc phi tang .....
Nhưng ngay trước khi ông ta kịp ra lệnh, một y sĩ đã kịp tước khẩu súng ngắn, và bắn vào đầu ông ta ngay trước khi viên tướng này kịp bước ra khỏi căn phòng. Và với sự sợ hãi , ông chĩa khẩu súng vào cá thể duy nhất còn lại, cất tiếng hỏi:
"❤❤❤ LÀ THỨ GÌ ? ❤❤❤ phải biết... !!! " Cá thể thứ 3 cười mỉm và trả lời:
Các người quên bọn ta dễ dàng thế ư ?? Bọn ta cũng chính là các người, là sự điên cuồng luôn lẩn khuất, cầu xin sự giải thoát từng giây từ tận cùng tâm trí thú vật của các người ....
Bọn ta là thứ mà các ngươi luôn tìm cách trốn tránh trong mỗi giấc ngủ, là thứ mà các người cố làm dịu êm mỗi khi muốn tìm về sự bình yên của màn đêm, thứ mà không bao giờ có.
Viên y sĩ sững người, và một lúc sau nổ súng giết chết cá thể nghiên cứu.....với một phát vào giữa ngực
Những lời cuối cùng trước khi cá thể trút hơi thở cuối cùng :
"Gần....tự do....rồi!
english
In the late 1940s, Russian researchers conducted an experiment: keeping five political criminals (captured during World War II) without sleep for 15 days using an odorless gas mixture.
These individuals are kept in a closed environment, oxygen is still continuously injected, but besides that the above gas mixture is maintained at the right ratio, to keep them alive and above all: no sleep well. In that spacious room, they had all they needed: books, chairs to rest on (but not for lying down), running water and sanitation, and the amount of dry food needed to sustain them. life.
The first 5 days of the experiment, the prisoners kept complaining, asking if they would be able to return home if they obeyed the Russians who completed this experiment? Meanwhile, the conversations between the 5 of them are continuously recorded, and their behavior is always observed by the underground camera system.
The conversation of 5 people is usually what they have experienced in the past, family, wife and children, war, and when the fourth day hits, the story gradually takes on a dark, melancholy direction.
On Day 5, the individuals involved tended to recount what they did, and the events that brought them here. Some have shown signs of paranoia. They stopped chatting together, but constantly whispered into the Microphones - which they use when the need arises. The whispers are hard to hear, deep. Or they just keep staring into the one-way glass - where there are scientists day and night watching them. Do they think they will get through 15 days without sleep? And scientists think it's the effect of the gas.
On the ninth day, one of them began to scream wildly. He ran around the room, screaming with all his might for three hours straight, until all he could get out were meaningless hums ..... maybe his vocal cords was broken?? The observers thought.... But what was most surprising was the reaction of the remaining individuals - the other man's comrades. They continued to whisper to the Mic, until the second individual started screaming. Suddenly, the screaming ceased and the murmur in the Microphone also ceased.
Three more days have passed, scientists are worried about fever, checking for hours the Microphones to see if they are damaged... Because it is impossible for 5 people in the same closed room not to do this. make any noise. They don't die. The oxygen uptake index shows that 5 individuals are still living healthy.....
On the 10th day, the camera system suddenly lost signal. But the experiment continued, only relying on the Microphone system and the small one-way glass and the flickering light in the room containing the 5 of them.....
It wasn't until the 14th day that the scientists and the military (now present), implemented the final solution: set up a communication system into the room, made a number of proposals in the hope of receiving the credits. vital signs, even if weak, from five individuals they thought were dead, or had turned vegetative. One person said:
We'll go in to check the micrphone, stay away from the door and lie face down on the floor. If you cooperate, you will be set free immediately. However, in response to the above suggestion of freedom, was a short reply saying in a calm tone:
"We don't want to be free anymore...."
Controversy broke out between the scientists and the generals who invested in this experiment. Unable to come up with an explanation, they decided to open the room on the 15th day at midnight.
Oxygen is pumped into the room, gas is gradually withdrawn. Immediately, the three voices implored them to pump that gas back into the room, as earnestly as if their lives depended on it. At any rate, soldiers began to enter the room, they began to scream more wildly than before. And what the soldiers saw seemed to be beyond their imagination
4 individuals are still alive, but no one dares to say, are they really alive?
The dried food was still intact, indicating that from the 5th day onwards, they did not eat at all. In the corner of the room, a pile of meat and organs of one of them had sealed the room's drain plug. It seems that this person has scratched his chest and stomach repeatedly to death. The room was now flooded with water beyond my feet. The four surviving individuals also showed signs of self-torture, with peeling skin on their chest and abdomen, and blood and skin still on their thin fingertips.
"How can we call them humans?" the soldiers said to each other. Sick bodies, blood splattered the shirts. Almost all the skin on the chest was peeled off, revealing the ribs, the skin was scratched and the red veins were exposed. But it seems that the digestive system is still functioning, capable of digesting food, as well as the respiratory system.
They discussed whether to take these humans out of the room, end the experiment....But the soldiers refused to return to that room, after what they had witnessed.
In the laboratory, four voices take turns begging to continue living in the room, in that gas....Force is applied.
Those four individuals reacted in a frenzy, as if using all their strength to resist the compulsion. They bit their necks with their teeth, scratched their faces with their hands, and one soldier had his testicles ripped off and almost a leg cut off because of this brutality.
Meanwhile, a test individual was injured, bleeding continuously. The nurse immediately performed hemostasis and sedated the remaining individuals, but seemed to be in vain.
Even though they had been injected with 10 times more sedation than normal humans could handle, they still resisted like cornered animals, frenziedly resisting the doctors and soldiers and they didn't stop screaming. scream:
GO AGAIN! GIVE ME MORE..... In the end, there were only 3 people who survived the coercion, they were immediately tied up and transferred to the research room.....while still begging to breathe the gas...
The first individual to be brought to the operating table, he no longer had his vocal cords because it had been severed from screaming for too long. He could only nod, and shake his head, when a doctor suggested he inhale the gas again, he nodded repeatedly in agreement, even asking for surgery. without anesthetic. The surgery took 6 hours, more than a human can endure... A nurse, writing down her horrifying experience: he always smiled at me, every time I glanced at him. met his eyes, many times...... When the surgery was over, instead of continuing to lie still as he had done for the past six hours, he continued to resist. It is not until a person hands over a pen and a piece of paper that what he wants is made clear:
TREAT ME AGAIN The second individual with the same condition also underwent surgery. But he didn't resist, but just laughed uncontrollably, the laughter of a complete lunatic. The moments that are considered sober of this person are when he breathes in the experimental gas.... When the researchers ask: what do they need this gas for? There is only one answer:
I have to keep myself awake.... Panic spread throughout the station, no one knew what was happening. And at this moment, the commander of the team ordered to lock all 3 experimental individuals and the researchers to prepare for a funeral .....
But just before he could give the order, a medic took his pistol, and shot him in the head just before the general could leave the room. And with fear, he pointed the gun at the only remaining individual, asking:
"WHAT ARE YOU? I must know...!!!" The third individual smiled and replied:
Do you guys forget us that easily?? We are you too, the lurking madness, begging for deliverance every second from the depths of your animal minds....
We are the thing you try to hide in your sleep, the thing you try to mess with
Cảm ơn đã dành thời gian để đọc. Mong được ủng hộ.
2021-08-22T08:28:11Z
Dn-TRex | Vote: 0có mỗi chữ welcome thôi mà mất mấy chục dòng
2021-08-22T08:29:50Z
lan791835 | Vote: 0tui ko bít cách chèn hình nên tui bỏ luôn cái link vào, mà tui gỡ luôn mấy cái hình rồi
2021-08-22T08:33:13Z
o....Rindou....o | Vote: 0cách chèn ảnh :
![](link ảnh)
2021-08-22T08:40:28Z
lan791835 | Vote: 0cảm ơn
2021-08-22T10:39:25Z
lan791835 | Vote: 02021-08-22T10:49:06Z
ViTrn410127 | Vote: 0cho 1 vote nha
2021-08-22T08:36:41Z
lan791835 | Vote: 0thank u
2021-08-24T13:23:14Z
EmmaFelton_2k9 | Vote: 01 vote nha bn
2021-08-22T15:56:22Z
lan791835 | Vote: 0thank u
2021-08-23T11:39:45Z
-.BoMups0607.- | Vote: 0Chùi uii cái n mị đọc r mà h đọc lại vẫn t sờ sợ . 1 vote
2021-08-30T04:52:26Z
..Chi_Dai-2k3.. | Vote: 01 vote nha bn
2021-08-30T04:58:36Z