danh sách bài viết

Chiến tranh 7 năm( Seven Years War)

mouseslip
Vote: 6
Truyền cảm hứng bởi lịch sử Việt Nam

Chiến tranh Bảy Năm (1756–1763) là cuộc chiến xảy ra giữa hai liên quân gồm có Vương quốc Anh/Vương quốc Hannover (liên minh cá nhân), Vương quốc Phổ ở một phía và Pháp, Áo, Nga, Thụy Điển và Vương quốc Sachsen ở phía kia. Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha sau này cũng bị cuốn vào chiến tranh, trong khi một lực lượng của nước trung lập Hà Lan bị tấn công tại Ấn Độ. Cũng như cuộc chiến tranh Kế vị Áo (1740 - 1748) trước đó, cuộc chiến tranh Bảy năm là cuộc chiến giữa vua Phổ - Friedrich II Đại Đế - và Nữ hoàng Áo Maria Theresia.

The Seven Years' War (1756–1763) is a war between two coalition forces consisting of Great Britain/Kingdom of Hannover (personal alliance), Kingdom of Prussia on one side, and France, Austria, Russia, Sweden, and Kingdom of Saxony is on the other side. Spain and Portugal were also involved in the war, while a force of the neutral Netherlands was attacked in India. Like the War of the Austrian Succession (1740 - 1748) before it, the Seven Years' War was fought between the king of Prussia - Frederick II the Great - and the Austrian Queen Maria Theresa.


[b]Tên gi[/b]

Ở Canada, Pháp và Anh, Cuộc chiến Bảy năm dùng để chi cuộc xung đột ở Bắc Mỹ, châu Âu và châu Á kéo dài bảy năm từ 1756 tới 1763, Tại Mỹ, khi chiến tranh bùng nổ năm 1754, cuộc chiến được gọi dưới tên Chiến tranh Pháp và da đỏ Nhiều học giả và nhà sử học ở Mỹ, như Fred Anderson, không gọi như thế mà cũng sử dụng tên gọi Chiến tranh Bảy năm. Ở Quebec, cuộc chiến được gọi là La Guerre de la Conquête, có nghĩa là chiến tranh chinh phạt. Ở Ấn Độ, đó là Chiến tranh Carnatic lần thứ ba. Cuộc chiến giữa riêng Phổ và Áo được gọi là Chiến tranh Silesia lần thứ ba.

Winston Churchill gọi đây là cuộc "Chiến tranh thế giới lần đầu tiên", bởi nó là xung đột vũ trang đầu tiên của con người diễn ra trên quy mô toàn cầu, dù chiến trường chính là châu Âu và một số vùng đất thuộc địa. Do một phần cuộc chiến là cuộc đối đầu giữa Anh và Pháp, Chiến tranh Bảy năm cũng là phần quan trọng nhất của Chiến tranh Trăm năm lần thứ hai vào thế kỷ 18.

In Canada, France, and Great Britain, the Seven Years' War was used to call the conflict in North America, Europe, and Asia that lasted seven years from 1756 to 1763. In the United States, when the war broke out in 1754, the war was called under the name French and Indian War. Many American scholars and historians, such as Fred Anderson, do not call it by that name but use the name Seven Years' War. In Quebec, the war is called La Guerre de la Conquête means war of conquest. In India, it was the Third Carnatic War. The war between Prussia and Austria alone is known as the Third Silesian War.

Winston Churchill called this the "First World War", because it was the first human armed conflict to take place on a global scale, although the main battlefield was Europe and some colonial lands. Because the war was partly a confrontation between Britain and France, the Seven Years' War was also the most important part of the Second Hundred Years' War of the 18th century.


[b]Bi cnh[/b]

Sau khi chiến tranh kế vị Áo, Phổ đã dành được vùng Silesia giàu có từ Áo. Nữ hoàng Maria Theresa của Áo ký Hiệp ước Aix-la-Chapelle chỉ để hoãn binh và có thêm thời gian xây dựng lực lượng và liên minh mới. Bản đồ chính trị châu Âu được vẽ lại chỉ trong vài năm sau khi Áo chấm dứt mối liên mình kéo dài 25 năm với Anh. Trong cuộc Cách mạng Ngoại giao năm 1756, những kẻ thù hàng thế kỷ của nhau, Pháp, Áo và Nga, bắt tay thành lập một liên minh chống Phổ.

Quân đội Áo tỏ ra hoàn toàn lép vế so với hệ thống quân sự của nước Phổ trong cuộc chiến trước đó. Maria Theresa, với kiến thức quân sự có thể làm nhiều vị tướng của bà phải hổ thẹn, đã thúc đẩy không ngừng nghỉ việc cải cách quân đội. Bà đặc biệt nhấn mạnh phúc lợi cho binh lính, điều giúp bà giành được sự ủng hộ chắc chắn từ quân đội. Quân Áo đã hứng chịu những thất bại quân sự thảm hại trước quân Phổ trong cuộc chiến 1740-1748 và rất không hài lòng vì những hỗ trợ hết sức dè dặt và hạn chế từ đồng minh Anh. Họ quay sang phía Pháp như đồng minh duy nhất có thể giúp Áo lấy lại vùng Silesia và ngăn chặn sự bành trướng của Vương quốc Phổ.

Nguyên nhân thứ hai dẫn đến chiến tranh là cuộc tranh giành thuộc địa ngày càng trở nên gay gắt giữa Anh và Pháp ở hai lục địa châu Á và Bắc Mỹ. Công cuộc xâm lấn thuộc địa của hai cường quốc thực dân này gặp nhau ở Ohio, nơi mà cả hai đều coi là vị trí chiến lược trong việc bành trướng ở Bắc Mỹ. Trên thực tế, chiến tranh đã diễn ra từ năm 1754 giữa Anh và Pháp trên đất Mỹ, dù ở châu Âu tình trạng hòa bình mong manh vẫn được duy trì.

(Vua nước Phổ Friedrich II Đại Đế (1712 - 1786).

After the War of the Austrian Succession, Prussia obtained the rich region of Silesia from Austria. Queen Maria Theresa of Austria signed the Treaty of Aix-la-Chapelle just to delay the troops and give them time to build new forces and alliances. The political map of Europe was redrawn just a few years after Austria ended its 25-year association with Britain. During the Diplomatic Revolution of 1756, centuries-old enemies, France, Austria, and Russia, joined forces to form an alliance against Prussia.

The Austrian army proved completely inferior to the military system of Prussia in the previous war. Maria Theresa, with a military knowledge that would put many of her generals to shame, pushed relentlessly for military reform. She especially emphasized the welfare of the soldiers, which helped her to win unwavering support from the military. The Austrians suffered disastrous military defeats against the Prussians in the war of 1740-1748 and were very displeased with the very limited and reserved support from their British ally. They turned to France as the only one could help Austria regain Silesia and stop the expansion of the Kingdom of Prussia.

The second cause of the war was the increasingly bitter colonial struggle between Britain and France in the two continents of Asia and North America. The colonial encroachment of these two colonial powers met in Ohio, which both saw as a strategic location for expansion in North America. In fact, war has been going on since 1754 between England and France on American soil, although in Europe a fragile peace situation is still maintained.


[b]Mt trn châu Âu[/b]

Trên mặt trận châu Âu, trong những năm đầu Quân đội Phổ đại thắng. Dù Quốc vương Frieidrich II Đại Đế bị bao vây dữ dội, ông hành quân cùng quân nhu một cách tài tình đến đánh từng đội quân một của liên quân chống Phổ, tiêu diệt mọi hiểm họa. Tuy nhiên, vào năm 1759, ông chịu áp lực nặng nề ở khắp nơi trên toàn Vương quốc Phổ và phải chịu một số thất bại. Bên cạnh đó, liên quân chống Phổ cũng chịu tổn thất nặng nề. Khi nước Phổ không còn bị đe dọa ở phía Đông nữa, ông tiếp tục giành thắng lợi trong vài trận đánh cuối cùng ở phía Tây và ông giữ vững được tỉnh Silesia.

On the European front, in the early years the Prussian Army was victorious. Although King Frieidrich II the Great was under intense siege, he skillfully marched with his supplies to fight against every single army of the anti-Prussian coalition, destroying all dangers. In 1759, however, he was under heavy pressure throughout the Kingdom of Prussia and suffered several setbacks. Besides, the anti-Prussian coalition also suffered heavy losses. When Prussia was no longer threatened in the East, he continued to win the last few battles in the West and he held the province of Silesia.


Năm 1756

Khi vua Phổ Friedrich II Đại Đế đánh quân Sachsen tại Pirna, vào ngày 1 tháng 10 năm 1756, ông kéo 24.000 quân Phổ tấn công đội quân Áo đông đảo hơn của Thống chế Brown. Khi ấy, Thống chế Browne đang kéo quân đến cứu vãn xứ Sachsen, và ông ta phải rút quân sau một trận đánh khốc liệt tại Lobositz, Quân đội Phổ giành chiến thắng. Cả hai phe đều mất khoảng 3.000 binh sĩ. Tuy nhiên, chiến thắng này có ý nghĩa lớn lao đối với nhà vua nước Phổ, 17.000 quân Sachsen và 80 hỏa pháo đầu hàng Quân đội Phổ.

When the Prussian king Frederick II the Great fought the Saxons at Pirna, on October 1, 1756, he led 24,000 Prussians against Marshal Brown's outnumbered Austrian army. At that time, Marshal Browne was drawing troops to save Saxony, and he had to withdraw after a fierce battle at Lobositz, the Prussian Army won. Both sides lost about 3,000 soldiers. However, this victory was of great significance to the king of Prussia, 17,000 Saxons and 80 artillerymen surrendered to the Prussian Army.


Năm 1757

Tuy nhiên, trước năm 1757 chiến tranh chưa chính thức bắt đầu. Vào ngày 17 tháng 1 năm 1757, nữ hoàng Áo là Maria Theresia tuyên chiến với Đại đế Friedrich II. Từ xứ Sachsen, ông bèn xua quân chinh phạt xứ Bohemia vào tháng 4 năm 1757, nhằm "phát động một chiến dịch quyết định diệt sạch Quân đội Áo và khiến họ không có khả năng tham gia chiến tranh nữa". Cùng năm đó, quân Phổ đánh bại quân Áo tại Reichenbach, và quân Pháp xâm lược xứ Westphalia. Vua Friedrich II Đại Đế thân chinh thống lĩnh Quân đội Phổ tiến đánh Vương công Charles xứ Lorraine và Thống chế Browne - những tướng Áo đang phòng thủ kiên cố trên núi Moldau trước kinh thành Praha.

Và, ông tấn công Vương công Charles tại thành Praha vào ngày 6 tháng 5 năm 1757. Trận chiến khốc liệt diễn ra từ 9 giờ sáng đến 8 giờ tối, đã đem lại chiến thắng cho Quân đội Phổ, cùng 4.500 tù binh Áo. Thống chế Browne - thống lĩnh đạo quân tiếp viện cho Quân đội Áo - bại trận tử vong. Sau chiến thắng đó, vào ngày 29 tháng 5, Quân đội Phổ bắn phá kinh thành Praha. Nhưng đến ngày 18 tháng 6 cùng năm, 30.000 quân Phổ của Đại Đế Friedrich II bị 50.000 quân Áo đập tan tác tại Kolin, mất 14.000 binh sĩ. Trong trận chiến này Quốc vương đã sáu lần thúc dục quân sĩ tiến công, và khi họ rút lui, ông quát tháo:

”Hỡi ba quân, các Ngươi muốn sống hay chết thế?”

— Friedrich Đại đế

Và ông đã tập hợp với Quân đội Phổ để thân chinh chém giặc. Ông nhanh chóng tiến đến, nhưng một người Anh khuyên ông: "Muôn tâu Thánh thượng, chẳng lẽ Người muốn đơn phương độc mã lao vào đâm chém đạo quân kia sao?", do đó ông rút lui. Trong cuộc chiến năm 1757, một trung thần quả cảm của nhà vua là Schwerin tử trận; ông đã chú ý đến Friedrich Wilhelm Freiherr von Seydlitz (1721 – 1773), do vị tướng ấy khéo léo và quả quyết trong việc chỉ huy Kỵ binh Phổ. Sau trận chiến này, ông phong von Seydlitz làm Trung tướng. Còn tướng chỉ huy quân cánh trái là Vương công Moritz xứ Anhalt-Dessau - từng lập chiến công tại Hohenfriedberg - thì bị thất sủng. Sau chiến bại tại Kolin, Quân đội Phổ không còn đủ sức để tiếp tục cuộc vây hãm thành Praha, khiến nhà vua mất hết những gì mà ông chiếm được trước đó, phải rút khỏi xứ Bohemia và tiến về tỉnh Silesia. Đêm sau trận, ông đau buồn ngồi trước một con suối, và dùng gậy vẽ hình người trên bãi cát. Thậm chí, nhà vua còn phải nghe một tin hết sức đau buồn: Thái hậu Sophia Dorothea qua đời.

Nữ hoàng Nga là Elizaveta Petrovna đứng về phe đối lập với Friedrich II Đại đế. Bà lo sợ ông sẽ tranh giành Ba Lan với nước Nga, theo ghi nhận của nhà ngoại giao C. Hanbury Williams (người Anh), "vị Nữ hoàng khó có thể giấu giếm sự căm ghét của bà đối với Quốc vương Phổ, vì bà nổi nóng trong mọi phút". Thủ tướng Chính phủ Nga cho rằng nước Phổ là "kẻ thù nguy hiểm nhất trong các nước láng giềng, Nga hoàng cần phải tiêu diệt đế chế này". Nữ hoàng Elizaveta cũng nói:

“Quốc vương Phổ là một ông vua tồi tệ. Ông ta không tin vào sự phù hộ của Chúa, ông ta đùa cợt với Thần thánh, và ông ta không hề đi lễ nhà thờ.”

— Elizaveta Petrovna

Vào ngày 17 tháng 5 năm 1757 85.000 quân Nga tiến đánh vùng Königsberg.[16] Dưới sự chỉ huy của Bá tước William Fermor, Quân đội Nga đã đánh chiếm vùng Memel ở Đông Phổ.[17] Vào ngày 30 tháng 8 năm đó, Thống chế Hans von Lehwaldt xua 25.000 quân Phổ tấn công quân Nga tại Gross-Jägersdorf, và bị 55.000 quân Nga của Thống soái Stepan Fyodorovich Apraksin đập tan, nhưng sau đó quân Nga rút lui do Apraksin không biết phát huy lợi thế. Lúc bấy giờ, Nga hoàng Elizaveta Petrovna đã già yếu, Apraksin lại không muốn làm mất lòng vị vua tương lai của nước Nga là Pyotr III bằng việc chạm trán với Friedrich II - người anh hùng của Pyotr III. Hơn nữa, quân Nga cũng chịu tổn thất nặng nề trong trận đánh với quân Phổ, và quân lương của quân Nga cũng trở nên hỗn loạn.[18] Dù sao thì thất bại của Quân đội Phổ tại Gross-Jägersdorf đã lôi kéo Vương quốc Thuỵ Điển vào tham chiến.[19]

Vào ngày 7 tháng 9 cùng năm, một sủng thần của vua Phổ là Winterfield bị đột kích và giết chết tại Moys. Tuy vậy, nhà vua nước Phổ vẫn giữ một cái đầu lạnh. Có một sự thật rằng những đạo quân đối thủ của ông tỏ ra chậm chạp trong việc phát huy lợi thế của phe mình. Từ ngày 12 đến ngaỳ 24 tháng 10 năm 1757, Quân đội Phổ còn phải đương đầu với cuộc tiến công thành Berlin của tướng Haidik và Quân đội Áo. Vào ngày 5 tháng 11 năm 1757, vua Friedrich II Đại Đế thân chinh cùng 30.000 quân Phổ phải đối mặt với 80.000 quân Áo và Pháp do Thống chế Soubise chỉ huy trong trận Rossbach. Liên quân Áo - Pháp tấn công nhà vua trên đỉnh núi Rossbach. Tuy nhiên, lực lượng Kỵ binh Phổ do Seidlitz chỉ huy phản công quân Áo, đẩy địch vào hỗn loạn, rồi lực lượng Bộ binh Phổ thừa thắng xông lên đập tan tác quân Áo, với tổn thất của liên quân là 4.000 binh sĩ tử trận hoặc thương vong, 7.000 binh sĩ bị bắt, trong số đó có 11 tướng lĩnh và 63 hỏa pháo, bị Quân đội Phổ chiếm lĩnh. Quân đội Phổ chỉ tổn thất 3.000 binh sĩ.

Vào ngày 5 tháng 12 năm 1757, Quốc vương Friedrich II Đại Đế thống lĩnh 33.000 quân Phổ đánh trận Leuthen với 90.000 quân Áo do Vương công Charles xứ Lorraine và Bá tước Daun cầm đầu. Ông đánh nghi binh vào cánh phải của quân Áo, sau đó, ông nhờ vào địa hình của vùng Leuthen mà rút quân chính quy, và tấn công quyết liệt vào cánh trái của quân Áo, đẩy lui quân cánh trái của đối phương. Quân cánh trái của Áo đã bị tiêu diệt hoàn toàn trong một cuộc tấn công của lực lượng Kỵ binh Phổ. Quân Áo tổn thất đến 7.000 binh sĩ (trận vong hoặc bị thương), 20.000 tù binh (trong số đó có ba viên tướng lĩnh), và 134 khẩu đại pháo. 5.000 binh sĩ Phổ tử trận hoặc bị thương. Sau chiến thắng này, Quốc vương Phổ mang 18.000 quân tái chiếm Breslau vào ngày 10 tháng 12 năm 1757.

However, before 1757 the war had not officially begun. On January 17, 1757, the Austrian queen Maria Theresa declared war on Frederick the Great. From Saxony, he invaded Bohemia in April 1757, in order to "launch a decisive campaign to wipe out the Austrian Army and render them incapable of participating in war". That same year, the Prussians defeated the Austrians at Reichenbach, and the French invaded Westphalia. King Frederick the Great personally led the Prussian Army to attack Prince Charles of Lorraine and Marshal Browne - Austrian generals who were firmly defending on the Moldau mountain in front of the city of Prague.

And, he attacked Prince Charles in Prague on May 6, 1757. The fierce battle, which took place from 9 am to 8 pm, brought victory to the Prussian Army, along with 4,500 Austrian prisoners. Field Marshal Browne - commander of the reinforcements for the Austrian Army - was defeated and died. After that victory, on May 29, the Prussian Army bombarded Prague. But on June 18 of the same year, Frederick II's 30,000 Prussians were crushed by 50,000 Austrians at Kolin, losing 14,000 soldiers. During this battle the King urged his troops to advance six times, and when they withdrew, he shouted:

"Three armies, do you want to live or die?"

— Friedrich the Great

And he gathered with the Prussian Army to fight the enemy himself. He quickly advanced, but an Englishman advised him: "My lord, do you not want to attack the army alone?", so he withdrew. During the war of 1757, a courageous loyalist of the king, Schwerin, was killed in battle; he noticed Friedrich Wilhelm Freiherr von Seydlitz (1721–1773), due to the general's skill and determination in commanding the Prussian Cavalry. After this battle, he made von Seydlitz a lieutenant general. And the general in command of the left wing, Prince Moritz of Anhalt-Dessau - who had made a feat at Hohenfriedberg - was disgraced. After the defeat at Kolin, the Prussian Army was no longer able to continue the siege of Prague, causing the king to lose everything he had previously captured, having to withdraw from Bohemia and move to the province of Silesia. The night after the battle, he sadly sat in front of a stream, and with a stick drew a figure on the sand. Even the king had to hear very sad news: Queen Sophia Dorothea died.

The Russian queen, Elizaveta Petrovna, sided with Frederick II the Great. She feared he would compete for Poland with Russia, as noted by the British diplomat C. Hanbury Williams, "the Queen could hardly conceal her hatred of the King of Prussia, for she gets angry every minute." The Russian Prime Minister said that Prussia was "the most dangerous enemy of the neighboring countries, the tsar needed to destroy this empire". Queen Elizaveta also said:

“The King of Prussia is a terrible king. He doesn't believe in God's blessing, he jokes with God, and he doesn't go to church."

— Elizaveta Petrovna

On May 17, 1757 85,000 Russian troops entered the Königsberg region.[16] Under the command of Count William Fermor, the Russian Army captured the Memel region in East Prussia.[17] On August 30 of that year, Field Marshal Hans von Lehwaldt drove 25,000 Prussians to attack the Russians at Gross-Jägersdorf, and were smashed by Field Marshal Stepan Fyodorovich Apraksin's 55,000 Russian troops, but then the Russians withdrew because Apraksin did not know how to take advantage. At that time, Tsar Elizaveta Petrovna was old and weak, and Apraksin did not want to offend the future king of Russia, Peter III, by confronting Frederick II - the hero of Peter III. Moreover, the Russian army also suffered heavy losses in the battle with the Prussians, and the Russian army's supply also became chaotic.[18] Nevertheless, the defeat of the Prussian Army at Gross-Jägersdorf drew the Kingdom of Sweden into the war.[19]

On 7 September of the same year, a favorite of the Prussian king, Winterfield, was raided and killed at Moys. Nevertheless, the king of Prussia kept a cool head. It was a fact that his rival armies were slow to play to their side's advantage. From 12 to 24 October 1757, the Prussian Army also had to face the attack on Berlin by General Haidik and the Austrian Army. On November 5, 1757, King Frederick II the Great himself and 30,000 Prussians faced 80,000 Austrian and French troops commanded by Field Marshal Soubise at the Battle of Rossbach. The Austro-French coalition attacked the king on the top of Mount Rossbach. However, the Prussian Cavalry forces led by Seidlitz counterattacked the Austrians, driving the enemy into chaos, and the victorious Prussian Infantry rushed to crush the Austrians, with allied losses of 4,000 men dead. battle or casualties, 7,000 soldiers were captured, among them 11 generals and 63 artillerymen, occupied by the Prussian Army. The Prussian army lost only 3,000 soldiers.

On December 5, 1757, King Frederick II the Great led 33,000 Prussians in the battle of Leuthen with 90,000 Austrian troops led by Prince Charles of Lorraine and Count Daun. He made a diversion on the right flank of the Austrians, then, thanks to the terrain of Leuthen, withdrew his regular troops, and attacked fiercely on the left flank of the Austrians, driving back the left flank of the enemy. The Austrian left flank was completely annihilated in an attack by the Prussian Cavalry. The Austrians lost up to 7,000 soldiers (killed or wounded), 20,000 prisoners (among them three generals), and 134 cannons. 5,000 Prussian soldiers were killed or wounded. After this victory, the King of Prussia with 18,000 troops recaptured Breslau on December 10, 1757.


Năm 1758

Vào năm 1758, Quốc vương Friedrich II Đại Đế đã gặt hái nhiều chiến công từ năm trước, nên trở nên tự tin hơn. Ông tiến đánh xứ Moravia, để đánh đuổi quân Áo ra khỏi bờ cõi Silesia. Tuy nhiên, ông thất bại. Quân đội Áo giữ được Olmütz, và do họ học được bài học từ chiến bại của họ tại Leuthen, họ không tiến hành một cuộc phản công quyết định. Họ chỉ đẩy lui cuộc tấn công bằng cách đánh lừa các cánh quân của ông. Quân đội Phổ phải rút quân về xứ Bohemia, sau đó kéo nhau về tỉnh Silesia.

Trong lúc đó, Quân đội Nga là mối đe dọa nghiêm trọng nhất đối với nền quân chủ Phổ thời bấy giờ. Quân Nga chiếm được xứ Đông Phổ không được phòng thủ, sau đó tiến hành vây hãm Custria gần kinh thành Berlin. Với một số Trung đoàn hùng mạnh nhất của ông, Quốc vương Friedrich II Đại Đế kéo quân về phương Bắc. Vào ngày 25 tháng 8 năm 1758, trận Zorndorf giữa ra giữa 52.000 quân Nga do Fermor chỉ huy và 30.000 quân Phổ do vua Friedrich II Đại Đế thân chinh thống lĩnh. Ông tiến hành tấn công các chiến hào của quân Nga, và đánh đuổi quân Nga ra khỏi đây. Trận Zorndorf là trận đánh khốc liệt nhất trong cuộc chiến tranh Bảy năm, Quân đội Nga đã chiến đấu anh dũng dù thất bại thảm hại.[20][21] Với tổn thất đến 21.000 binh sĩ, quân Nga buộc phải rút quân khỏi trận địa, và chấm dứt cuộc tiến công của họ. Vua Friedrich II Đại Đế giành chiến thắng, Quân đội Phổ mất khoảng 11.000 binh sĩ. Cũng như trận thắng vang dội tại Rossbach năm trước, ông giành chiến thắng lừng lẫy tại Zorndorf là nhờ sự phò tá đắc lực của hai viên chỉ huy Kỵ binh Phổ kiệt xuất là Friedrich Wilhelm von Seydlitz và Hans Joachim von Zieten.[22]

Ở phương Bắc, các tướng Phổ đã đánh tan tác các cuộc tấn công của liên quân Nga - Thụy Điển. Quân Nga rút khỏi pháo đài Kolberg và rút về sông Vistula.[23] Vào ngày 23 tháng 6 năm 1758, 32.000 liên quân Hannover - Hessen - Braunschweig do Công tước Ferdinand xứ Braunschweig, đánh trận Crefeld với 50.000 quân Pháp của Tử tước Clermont. Quân đội Hannover giành chiến thắng oanh liệt và gây tổn thất nặng nề cho quân Pháp.

In 1758, King Frederick II the Great, having accomplished many feats from the previous year, became more confident. He attacked Moravia, to drive the Austrians out of Silesia. However, he failed. The Austrian army held Olmütz, and as they learned from their defeat at Leuthen, they did not launch a decisive counterattack. They only repelled the attack by fooling his troops. The Prussian army had to withdraw to Bohemia, then pull together to the province of Silesia.

Meanwhile, the Russian Army was the most serious threat to the Prussian monarchy of that time. The Russians captured the defenseless East Prussia, then laid siege to Custria near the city of Berlin. With some of his most powerful Regiments, King Frederick II the Great pulled his troops north. On August 25, 1758, the Battle of Zorndorf was fought between 52,000 Russian troops led by Fermor and 30,000 Prussian troops led by King Frederick II the Great himself. He proceeded to attack the Russian trenches, and drove the Russians out of here. The Battle of Zorndorf was the fiercest battle of the Seven Years' War, and the Russian Army fought bravely despite its disastrous defeat.[20][21] With the loss of 21,000 soldiers, the Russians were forced to withdraw from the battlefield, and stop their advance. King Frederick II the Great won, the Prussian Army lost about 11,000 soldiers. As with the resounding victory at Rossbach the previous year, his glorious victory at Zorndorf was thanks to the powerful support of two outstanding Prussian Cavalry commanders, Friedrich Wilhelm von Seydlitz and Hans Joachim von Zieten.[22]

In the North, the Prussian generals repelled the attacks of the Russian-Swedish coalition. The Russian troops withdrew from the Kolberg fortress and withdrew to the Vistula River.[23] On June 23, 1758, the 32,000 Hannover - Hessen - Braunschweig coalition led by Duke Ferdinand of Braunschweig fought the Battle of Crefeld with 50,000 French troops led by Viscount Clermont. The Hannover army won a resounding victory and inflicted heavy losses on the French.


Năm 1759

Cuộc chiến năm 1759 có lẽ là thảm họa kinh khủng nhất trong suốt cuộc đời của Quốc vương Friedrich II Đại Đế, nhưng cũng qua chiến dịch này mà ông ta giữ vững Vương hiệu "Đại Đế". Vào ngày 13 tháng 4 năm 1749, Công tước Ferdinand xứ Braunschweig bị quân Pháp của Công tước Broglio đánh bại trong trận Bergen. Không những thế, tại lãnh địa Brandenburg, đạo quân Phổ của tướng Wedel chịu thất baị thảm hại trước quân Nga trong trận Züllichau vào ngày 23 tháng 7 năm 1759. Vào ngày 12 tháng 8 năm 1759, quân Phổ đánh liên quân Nga - Áo trong trận Kunersdorf, một trong những trận đánh khốc liệt nhất trong thời kỳ cận đại. Quân Phổ thất bại và chịu tổn thất nặng nề, liên quân chống Phổ giành chiến thắng kiểu Pyrros.[25][26]

Tuy nhiên, trong tình cảnh ấy, không có một dân tộc hay một người nào khác ngoài Quốc vương Friedrich II Đại Đế và dân tộc Phổ có thể phục hồi lại sau trận thảm bại. Do quân Nga và quân Áo cũng chịu tổn thất rất nặng nề,[24] họ không đánh nữa, và nhà vua nước Phổ có thời gian để tái xây dựng lực lượng. Thế nhưng, với những trận chiến sau đó, tình hình vẫn chưa nghiêng về lợi thế cho nước Phổ.[25]

Thậm chí vào ngày 10 tháng 9 cùng năm, trong trận hải chiến Newarp (Stettiner Haff), Hải quân Thuỵ Điển phá hủy một đội tàu nhỏ của người Phổ.[27] Sau đó, ngày 25 tháng 9 năm ấy, quân Phổ của Hoàng tử Heinrich đánh tan quân Áo của tướng Wehla trong trận chiến Hoyerswerda, tiêu diệt 600 binh sĩ đối phương.[28] Nhưng 14.000 quân Phổ dưới sự chỉ huy của Frederick Augustus Finck - một tướng giỏi của nhà vua - lại bị quân Áo đánh bại trong trận Maxen vào ngày 20 tháng 11 năm 1759.[29]

The war of 1759 was perhaps the most devastating disaster of King Frederick II's life, but it was also through this campaign that he maintained the title "The Great". On April 13, 1749, Duke Ferdinand of Braunschweig was defeated by the French forces of the Duke of Broglio at the Battle of Bergen. Not only that, in the Brandenburg domain, General Wedel's Prussian army suffered a disastrous defeat to the Russians at the Battle of Züllichau on July 23, 1759. On August 12, 1759, the Prussians fought the Russian-Austrian alliance. at the Battle of Kunersdorf, one of the fiercest battles of modern times. The Prussian army failed and suffered heavy losses, the anti-Prussian coalition won a Pyrrhic victory.[25][26]

However, in that situation, no people or people other than King Frederick II and the Prussians could recover from the defeat. As the Russians and Austrians also suffered heavy losses,[24] they stopped fighting, and the Prussian king had time to rebuild his forces. However, with the battles that followed, the situation was still not in Prussia's favor.[25]

Even on September 10 of the same year, during the naval battle of Newarp (Stettiner Haff), the Swedish Navy destroyed a small Prussian fleet.[27] Then, on September 25 of that year, Prince Heinrich's Prussians defeated General Wehla's Austrians at the Battle of Hoyerswerda, killing 600 enemy soldiers.[28] But 14,000 Prussians under the command of Frederick Augustus Finck - a good general of the king - were defeated by the Austrians at the Battle of Maxen on 20 November 1759.[29]


Năm 1760

Tuy lâm vào tình thế khó khăn nhưng Quốc vương Friedrich II Đại Đế xuất quân đánh tan tác liên quân Nga - Áo trong trận Liegnitz (1760). Sau đó, ông lại đánh bại quân Áo trong trận Torgau.[30]

Although being in a difficult situation, King Frederick II the Great sent his army to defeat the Russian-Austrian alliance in the battle of Liegnitz (1760). He then again defeated the Austrians at the Battle of Torgau.[30]


Năm 1761

Vào năm 1761, lực lượng Hải quân của Vương quốc Phổ đã được tái xây dựng. Trên đường bộ, người Thụy Điển cho 15.000 quân tiến đánh nước Phổ, và bị chặn đứng bởi đội kỵ binh nhẹ của viên Sĩ quan Wilhelm Sebastian von Belling cùng lực lượng dân quân tỉnh Pomerania.[27] Quân đội Áo đã đẩy lùi Quân đội Phổ của Hoàng tử Friedrich Heinrich Ludwig ra khỏi vùng Freiberg trên dòng sông Mulde. Song, ông đã giành thắng lợi giữ vững xứ Sachsen trong tay Quân đội Phổ, không để xứ Sachsen rơi vào tay của Thống chế Daun.[31] Trong lúc đó, bước tiến công của quân Pháp do Broglie chỉ huy đã bị Công tước Ferdinand xứ Braunschweig đánh lui, đánh đuổi quân Pháp ra khỏi xứ Hannover.[32] Vào năm 1761, vua Friedrich II Đại Đế vẫn chặn đứng được liên quân đông đảo hơn hẳn, nhờ vào thiên tài quân sự của ông. Trong cuộc chiến năm 1761, ông không đánh một trận lớn nào cả.[32] Tuy nhiên, nước Phổ gặp không ít khó khăn trong cuộc chiến vào năm 1761. Cuối cùng, nước Phổ đã đứng trước nguy cơ thất bại.

Sau vài lần bị Quân đội Phổ đẩy lui, vào tháng 12 năm 1761, liên quân Nga - Thụy Điển do Zakhar Grigoryevich Chernyshov và Pyotr Aleksandrovich Rumyantsev-Zadunaisky chỉ huy chiếm được Kolberg[33] (Pomerania) - một pháo đài quan trọng của Quân đội Phổ trên vùng biển Baltic, đồng thời quân Áo đánh chiếm Schweidnitz. Như vậy là quân Phổ đã mất pháo đài cuối cùng của họ trên biển này.[34] Trong khi Quân đội Áo đã có thể nghỉ đông tại Silesia và miền Tây Sachsen, Quân đội Nga cũng có thể nghỉ đông tại vùng Pomerania. Tuy nhiên, quân Nga thất bại trong việc đánh chiếm Stettin, còn quân Thụy Điển cũng bị quân Phổ của Đại tá Belling đánh bại.[32][35] Vào năm 1762, nước Anh đánh Tây Ban Nha, vì vậy họ phải cắt giảm quân số hỗ trợ Phổ để tập trung vào việc đánh quân Tây Ban Nha.

Không những thế, do Thủ tướng Anh William Pitt Già mất chức vào tháng 10 năm 1761, nước Phổ không thể nhận được viện trợ của Anh Quốc nữa, nên tài nguyên và nhân lực của nước Phổ đều kiệt quệ. Tình hình nước Phổ nguy kịch đến mức vua Friedrich II Đại Đế đã nghĩ đến chuyện hoặc là nhận lấy cái chết anh dũng của nhà chính trị Cato Trẻ thời La Mã cổ đại với bình thuốc độc của ông, hoặc là làm theo những lời răn dạy của lãnh tụ Julius Caesar, cố gắng chiến đấu cho thật tốt.[36] Ông có nói:[37]

“Vốn đã hiến dâng tuổi trẻ cho phụ vương của Trẫm, và năng lực của Trẫm cho Quốc gia, Trẫm nghĩ, Trẫm có quyền làm tùy tiện với tuổi già của mình theo mong muốn.”

— Friedrich II Đại Đế

In 1761, the Navy of the Kingdom of Prussia was rebuilt. On the ground, the Swedes sent 15,000 men against Prussia, and were stopped by Officer Wilhelm Sebastian von Belling's light cavalry and the Pomerania provincial militia.[27] The Austrian army drove Prince Friedrich Heinrich Ludwig's Prussian Army out of Freiberg on the Mulde river. However, he won the victory to keep Saxony in the hands of the Prussian Army, not to let Saxony fall into the hands of Marshal Daun.[31] Meanwhile, the advance of the French army led by Broglie was repelled by Duke Ferdinand of Braunschweig, driving the French out of Hannover.[32] In 1761, King Frederick the Great was still able to hold off a much larger coalition, thanks to his military genius. During the war of 1761, he did not fight a major battle.[32] However, Prussia encountered many difficulties in the war in 1761. In the end, Prussia was in danger of defeat.

After being repelled several times by the Prussian Army, in December 1761, the Russian-Swedish coalition led by Zakhar Grigoryevich Chernyshov and Pyotr Aleksandrovich Rumyantsev-Zadunaisky captured Kolberg[33] (Pomerania) - an important fortress of the Prussian army. Prussian troops on the Baltic Sea, while Austrian troops captured Schweidnitz. Thus the Prussians had lost their last fortress at sea.[34] While the Austrian Army was able to winter in Silesia and Western Saxony, the Russian Army was also able to winter in Pomerania. However, the Russians failed to capture Stettin, and the Swedes were also defeated by Colonel Belling's Prussians.[32][35] In 1762, the British attacked Spain, so they had to reduce the number of troops supporting Prussia to focus on fighting the Spanish army.

Not only that, because British Prime Minister William Pitt the Elder lost his position in October 1761, Prussia could no longer receive British aid, so Prussia's resources and manpower were exhausted. The situation in Prussia was so dire that King Frederick II the Great thought of either accepting the heroic death of the young Roman politician Cato with his potion, or obeying the commandments. taught by the leader Julius Caesar, trying to fight for good.[36] Did he say:[37]

"Having dedicated my youth to my father, and my energy to the Nation, I think, I have the right to do as I please with my old age."

— Friedrich II the Great


Toàn dân Phổ cùng vùng lên chiến đấu

Nhưng, toàn dân Phổ không hề tuyệt vọng. Họ trở nên kính trọng vị Quốc Vương của họ, trong hoàn cảnh khó khăn như thế, họ nhiệt liệt hỗ trợ và hoan nghênh ông, thể hiện rõ rệt niềm tin cậy của họ đối với ông. Tầng lớp thanh niên mọi giai cấp, với lòng yêu nước nồng nàn và lòng trung thành tận tụy đối với ông, họ đều nhập ngũ dưới ngọn cờ của vị Quân vương anh dũng.[38] Không những thế, ông đã nhận thấy sức mạnh của đức tin Ki-tô giáo. Những vị tướng theo Ki-tô giáo của ông, Ziethen - lấy cảm hứng từ lòng yêu nước của một người theo Tin Lành được thức tỉnh là Zinzendorf ở vùng Moravia, Spener, Franke thẳng thắn can gián nhà vua, họ cho rằng tự sát là một hành vi trái ngược với đức tin Ki-tô giáo.

Trong khi vị Quốc vương vĩ đại thường tuyệt vọng, các vị tướng sùng đạo của ông đã dẫn dắt ông trên con đường đúng đắn, nhờ vào lòng tin của họ vào Thiên Chúa - "Người sẽ bảo vệ và giữ vững nước Phổ - thành lũy của đức tin Kháng Cách, chính nghĩa của Đức Chúa và Phúc Âm". Ở các xứ đạo, những mục sư Tin Lành cũng hợp tác với nhau, kêu gọi muôn dân hết lòng vì Tổ quốc, và giữ vững tỉnh thần dân tộc Phổ. Xưa vị vua thiên tài đã động viên tinh thần của nhân dân Phổ, nay nhân dân Phổ động viên tinh thần của ông.[39] Rõ ràng, chừng nào Quân đội Phổ vẫn còn tiếp tục chiến đấu, lại còn trở nên vững mạnh bởi sự tham chiến của toàn dân Phổ, cả Quốc vương và Quân đội Phổ vẫn có thể thách thức quân xâm lược: Quốc vương, Quân đội và Nhân dân hợp nhất vô cùng chặt chẽ không thể nào rời ra, tất cả đều bị đe dọa bởi sự suy sụp của Vương quốc Phổ; nếu chuyện này là không thể tránh khỏi, tất cả mọi người Phổ nhất định phải nhận lấy nó trong niềm vinh quang. Bản thân ông cũng nói tiếp:[37]

“ Nếu Trẫm thấy thời cơ mỏng manh nhất để giành chiến thắng, Trẫm sẽ cố gắng dồn hết mọi năng lực của mình vào việc dẹp giặc. Trẫm sẽ trở nên hèn hạ, nếu tuyệt vọng mà chẳng có lý do chính đáng! ”

— Friedrich II Đại Đế

But, the whole Prussian people did not despair. They came to respect their King, and in such difficult circumstances they warmly supported and welcomed him, clearly showing their confidence in him. Young people of all classes, with passionate patriotism and devoted loyalty to him, all enlisted under the banner of the heroic King.[38] Not only that, but he recognized the power of the Christian faith. His Christian generals, Ziethen - inspired by the patriotism of an awakened Protestant, Zinzendorf of Moravia, Spener, Franke frankly dissuaded the king, claiming suicide. is an act contrary to the Christian faith.

While the great King was often desperate, his devout generals led him on the right path, thanks to their faith in God - "who will defend and hold Prussia - the of the Protestant faith, the cause of God, and the Gospel". In parishes, Protestant pastors also cooperated with each other, calling on all peoples to wholeheartedly serve the Fatherland, and maintain the Prussian national spirit. In the past, the genius king encouraged the spirit of the Prussian people, now the Prussian people have encouraged his spirit.[39] Obviously, as long as the Prussian Army continued to fight, strengthened by the participation of all the Prussians, both the King and the Prussian Army could still defy the invaders: King, Army the army and the People were inextricably united, all threatened by the fall of the Kingdom of Prussia; If this is inevitable, all Prussians are bound to receive it with glory. He himself also continued:[37]

“If I see the slimmest chance for victory, I will try to put all my energies into suppressing the enemy. I will become despicable, if I despair without good reason! "

— Friedrich II the Great


Năm 1762

Trong lúc đó, toàn bộ liên quân chống Phổ đều kiệt quệ cả, mệt mỏi vì chiến tranh và suy sụp kinh tế,[40] vì thế họ vẫn không thể diệt nổi nước Phổ. Nước Nga mất vô số nhân lực và tiền của, nước Pháp ngày càng lâm vào tình cảnh hấp hối trong khi Nữ hoàng Áo là Maria Theresia phải sa thải 20.000 binh sĩ vì họ đòi tiền.[41] Tình hình chính trị và quân sự châu Âu trở nên bế tắc, nước Áo gặp những khó khăn về tài chính, nước Nga mệt mỏi với cuộc chiến tranh, nước Thụy Điển còn chuẩn bị rút khỏi cuộc chiến tranh, trong khi Đế quốc Ottoman - Thổ Nhĩ Kỳ tỏ ra lạnh lùng với nước Pháp.[42] Với ý chí quyết đấu và tài năng tổ chức bộ máy Nhà nước - vốn là một trong những tài năng vĩ đại nhất của ông, nhà vua nước Phổ đã tăng gấp đôi quân số của mình.[43] Vào năm 1762, trong lúc liên quân kiệt quệ, Nữ hoàng Nga Elizaveta Petrovna qua đời, Nga hoàng Pyotr III lên kế ngôi vua. Cuộc chiến tranh Bảy năm là một cuộc chiến tranh tốn kém của nước Nga; người ta nói ông vô cùng ngưỡng mộ vua Friedrich II Đại Đế, và do đó ông đã ký kết Hiệp định Sankt-Peterburg vào ngày 15 tháng 5 năm 1762 - một chuyển biến lớn lao được xem là "Phép lạ của Nhà Brandenburg". Ông đã trả lại đất đai cho nhà vua nước Phổ, lại còn "biếu" cho Quân đội Phổ một quân đoàn của Quân đội Nga. Theo chân nước Nga, Vương quốc Thụy Điển cũng ký kết Hòa ước Hamburg vào ngày 22 tháng 5 năm 1762 với Vương quốc Phổ.

Sau khi liên quân chống Phổ đều kiệt quệ và Đế quốc Nga và Vương quốc Thuỵ Điển ký hoà ước với Đại đế Friedrich II, ông đã mở ra chiến dịch năm 1762 và tập trung vào việc đánh bại quân Áo và quân Pháp.[44][45] Giờ đây, Tướng Zakhar Grigoryevich Chernyshov cùng một đạo quân Nga - từng sát cánh với Thống chế Áo Ernst Gideon von Laudon trước kia - đứng về phe nhà vua Phổ. Quân Anh và quân Phổ đã giành được lợi thế trong cuộc chiến tranh Bảy năm. Trên mặt trận miền Tây, Thống chế - Công tước Ferdinand vùng Braunschweig vẫn duy trì được sự huy hoàng của Vương quốc Phổ.[46] Vào ngày 24 tháng 6 năm 1762, Công tước Ferdinand thống lĩnh quân Phổ cùng liên quân Anh-Hannover-Braunschweig-Hessen đánh thắng quân Pháp của Vương công Charles Rohan xứ Soubise và Duc D’Estrées trong trận chiến Wilhelmstahl, chỉ tổn thất 707 binh sĩ.[47]

Vào ngày 9 tháng 7 năm 1762, Nga hoàng Pyotr III bị Hoàng hậu Ekaterina là vợ ông lật đổ. Tuy nhiên, Nữ hoàng Nga mới là Ekaterina II Đại Đế chỉ đề nghị rút đạo quân Nga đang hỗ trợ vua Phổ về nước, chứ vẫn đề cao nền hòa bình. Sở dĩ bà giữ vững nền hòa bình mà hai vua Pyotr III và Friedrich II Đại Đế đã thiết lập là do ngân khố quốc gia Nga đã trống rỗng, và quân sĩ Nga chưa được trả tiền công.[48] Mặc dù có đồng minh, nhà vua nước Phổ bỏ thêm tiền vào ngân khố qua việc cướp phá tàn bạo các xứ Mecklenburg và Sachsen đang bị Quân đội Phổ chiếm đóng; không những thế, ông còn thực hiện một chính sách gây lạm phát cũng tàn nhẫn không kém, làm giảm giá đáng kể đồng tiền. Chính sách này của ông được những thương nhân người Do Thái hỗ trợ. Nhà vua nước Phổ vẫn tiếp tục đập tan tác liên quân Áo - Pháp trong một loạt trận chiến sau đó, với những chiến thắng lừng lẫy nhất là cuộc tái chiếm thành Schweidnitz và giữa vững được vùng Silesia phía Bắc thành Glatz.[37] Trên mặt trận phía Tây, Công tước Ferdinand xứ Braunschweig vẫn đánh bại quân Pháp như các chiến dịch trước, vai trò của ông chỉ là phòng thủ và ông đã thể hiện tài năng xuất chúng. Không những thế, Hoàng tử Heinrich cũng xuất quân đánh tan tác Quân đội Đế quốc La Mã Thần thánh trong trận Freiberg vào ngày 29 tháng 10 năm 1762.[49] Không những toàn thắng tại xứ Sachsen, vị vua năng nổ Friedrich II Đại Đế đẩy lui quân Áo đến tận bức tường thành Praha, xứ Bohemia. Nhưng vậy, liên quân chống Phổ đã hoàn toàn thất bại và không thể chống nổi sự chống trả của nhà vua và toàn quân Phổ nữa.[49] Trong thời gian đó, quân Thổ Nhĩ Kỳ cũng hỗ trợ ông: họ mở đầu cuộc chinh phạt xứ Hungary. Quân đội Thổ Nhĩ Kỳ đã kéo đến sông Danube và thắng lợi.[50]

Dù Đại Đế Friedrich II đã dè bẹp quân Pháp tại Rossbach (1757), hai nước Pháp - Phổ chưa hề tuyên chiến với nhau; do đó, vua Louis XV ngừng bắn trên thực tế với nhà vua nước Phổ, thay vì ký kết hòa ước với ông. Vua Pháp phải trả cho vua Phổ những vùng đất bị quân Pháp chiếm đóng bên sông Rhein: Cleves, Gelders và Mörs. Vào ngày 3 tháng 2 năm 1763, Hòa ước Paris được ký kết, chấm dứt cuộc chiến tranh Anh-Pháp. Mất đồng minh, nước Áo tuyệt vọng, với ngân khố đã kiệt quệ.[51] Với sự hỗ trợ của các nhà ngoại giao người Sachsen, các cuộc đàm phán hòa bình giữa Vương quốc Phổ và Đế quốc Áo đã diễn ra tại lâu đài Hubertusburg của xứ Sachsen. Qua những cuộc tranh luận, Đại Đế Friedrich II giữ vững được toàn bộ những vùng đất mà ông đã chiếm được trong cuộc Chiến tranh Kế vị Áo. Vào ngày 15 tháng 2 năm 1763, cuộc chiến tranh Bảy năm kết thúc: Trong suốt bảy năm qua, Quân đội Phổ đã chiến đấu chống liên quân ba liệt cường quân sự Nga - Áo - Pháp và giữ vững đất nước, giờ đây tất cả mọi quốc gia đều kiệt quệ: sự cương quyết, lòng dũng cảm và tài năng của Đại Đế Friedrich II cuối cùng đã mang lại danh dự và chiến thắng cho ông. Nước Phổ hoàn toàn trở thành một liệt cường. Vào ngày 30 tháng 3 năm 1763, Đại Đế Friedrich II khải hoàn trở về kinh đô Berlin.[37][52] Tuy toàn thắng nhưng ông không tham dự bất kỳ một lễ mừng chiến thắng nào cả.[53]

Meanwhile, the entire anti-Prussian coalition was exhausted, war-weary and economically depressed,[40] so they were still unable to destroy Prussia. Russia lost countless manpower and money, France increasingly fell into a dying situation while the Empress of Austria Maria Theresa had to fire 20,000 soldiers because they demanded money.[41] The political and military situation in Europe became stalemate, Austria was in financial difficulties, Russia was tired of the war, Sweden was still preparing to withdraw from the war, while the Ottoman Empire - Turkey is cold towards France.[42] With the will to fight and the talent to organize the State apparatus - which was one of his greatest talents, the king of Prussia doubled his army.[43] In 1762, while the alliance was exhausted, Russian Empress Elizaveta Petrovna died, and Tsar Peter III succeeded to the throne. The Seven Years' War was a costly war for Russia; It is said that he greatly admired King Frederick II the Great, and so he signed the Treaty of Saint Petersburg on May 15, 1762 - a massive transformation that has come to be known as the "Miracle of the House of Brandenburg". He returned the land to the king of Prussia, and even "presented" to the Prussian Army a legion of the Russian Army. Following in the footsteps of Russia, the Kingdom of Sweden also signed the Peace of Hamburg on 22 May 1762 with the Kingdom of Prussia.

After the allied forces against Prussia were exhausted and the Russian Empire and the Kingdom of Sweden signed a peace treaty with Frederick II, he launched a campaign in 1762 and focused on defeating the Austrians and the French.[44 ][45] Now, General Zakhar Grigoryevich Chernyshov and a Russian army - who had sided with the former Austrian Marshal Ernst Gideon von Laudon - sided with the Prussian king. The British and the Prussians gained the advantage in the Seven Years' War. On the Western Front, Marshal - Duke Ferdinand of Braunschweig still maintained the splendor of the Kingdom of Prussia.[46] On June 24, 1762, Duke Ferdinand led the Prussian army with the Anglo-Hannover-Braunschweig-Hessen army to defeat the French forces of Prince Charles Rohan of Soubise and Duc D'Estrées at the Battle of Wilhelmstahl, with only 707 losses. soldiers.[47]

On July 9, 1762, Tsar Peter III was overthrown by his wife Empress Ekaterina. However, the new Russian Queen, Ekaterina II the Great, only proposed to withdraw the Russian army that was supporting the Prussian king to return home, but still upheld peace. The reason she maintained the peace established by two kings Peter III and Frederick the Great was because the Russian national treasury was empty, and the Russian soldiers had not been paid.[48] Despite his allies, the king of Prussia added money to the treasury through the brutal sacking of Mecklenburg and Saxony occupied by the Prussian Army; Not only that, he also implemented an equally ruthless inflationary policy, significantly devaluing the currency. This policy of his was supported by Jewish merchants. The King of Prussia continued to crush the Austro-French alliance in a series of battles that followed, with the most illustrious victories being the recapture of Schweidnitz and holding the northern Silesia region of Glatz.[37] On the Western Front, Duke Ferdinand of Braunschweig still defeated the French as in previous campaigns, his role was only defensive and he showed outstanding talent. Not only that, Prince Heinrich also sent troops to defeat the Holy Roman Empire Army at the Battle of Freiberg on October 29, 1762.[49] Not only was he victorious in Saxony, the energetic king Frederick II the Great pushed the Austrians back to the walls of Prague, Bohemia. However, the anti-Prussian coalition was completely defeated and could no longer withstand the resistance of the king and the whole Prussian army.[49] During that time, the Turks also supported him: they launched the conquest of Hungary. The Turkish army reached the Danube and was victorious.[50]

Although the Great Emperor Frederick II crushed the French at Rossbach (1757), the two countries France - Prussia never declared war on each other; therefore, King Louis XV de facto ceased fire with the king of Prussia, instead of making peace with him. The French king had to pay the Prussian king the lands occupied by the French on the Rhein: Cleves, Gelders and Mörs. On February 3, 1763, the Peace of Paris was signed, ending the Anglo-French War. Having lost its allies, Austria was in despair, with its coffers exhausted.[51] With the support of Saxony diplomats, peace negotiations between the Kingdom of Prussia and the Austrian Empire took place at the Hubertusburg castle of Saxony. Through debates, Emperor Frederick II secured all the lands he had captured during the War of the Austrian Succession. On February 15, 1763, the Seven Years' War ended: During the past seven years, the Prussian Army fought against the three great military powers of Russia - Austria - France and held the country, now all All nations are exhausted: the determination, courage and talent of the Great Friedrich II finally brought him honor and victory. Prussia became completely a superpower. On March 30, 1763, Emperor Frederick II triumphantly returned to Berlin.[37][52] Although he was victorious, he did not attend any victory celebrations.[53]


Hậu quả

Theo ước tính của vua Phổ là Friedrich II Đại Đế:[54]

Tuy Quân đội Nga chỉ tham gia bốn trận đánh lớn, họ mất đến 120.000 binh sĩ.

Tuy Quân đội Phổ tham gia đến 16 trận đánh lớn, họ chỉ mất khoảng 180.000 binh sĩ.

Trong khi Quân đội Áo tham gia đến 10 trận đánh lớn, họ chỉ mất khoảng 140.000 binh sĩ.

Vua Friedrich II Đại Đế chỉ cho rằng, ông chiến thắng chỉ là do liên quân chống Phổ thiếu tinh thần, những mưu kế thiển cận của quân Áo - vốn luôn giao cho đồng minh của họ mọi trách nhiệm, và cái chết của Nữ hoàng Nga Elizaveta Petrovna - sự kiện dẫn tới sự tan rã của liên quân chống Phổ.[55] Tuy nhiên, lòng quả cảm, kiên cường, bền chí và thiên tài của vua Friedrich II Đại Đế đã giúp cho Quân đội Phổ ít ỏi vẫn vững bền sau những trận bại, và thông qua những trận thắng vốn gây tổn hại hơn hẳn những trận bại, cứu vãn được Vương quốc Phổ nhỏ bé.[56] Do những giáo sĩ Công giáo đã làm phản trong suốt những năm chinh chiến, ông xóa bỏ chính sách buộc các tín đồ Kháng Cách phải nộp thuế cho Giáo hội Công giáo tại tỉnh Silesia, làm mất uy thế của Giáo hội Công giáo. Tuy nhiên, Triều đình Phổ vẫn đối xử tốt đẹp với các tín đồ Công giáo hơn cả so với các Triều đình Kháng Cách khác.[57]

According to the estimate of the Prussian king Frederick II the Great:[54]

Although the Russian Army participated in only four major battles, they lost up to 120,000 soldiers.

Although the Prussian Army participated in 16 major battles, they lost only about 180,000 soldiers.

While the Austrian Army participated in 10 major battles, they only lost about 140,000 soldiers.

King Frederick the Great only attributed his victory to the lack of morale of the anti-Prussian coalition, the shortsighted schemes of the Austrians, who always entrusted their allies with all responsibility, and the death of the Queen. Russia Elizaveta Petrovna - the event that led to the disintegration of the anti-Prussian coalition.[55] However, the courage, fortitude, perseverance, and genius of King Frederick II the Great enabled the small Prussian Army to remain resilient after defeats, and through victories that were far more damaging than those of the Soviet Union. defeated, saved the small Kingdom of Prussia.[56] Because Catholic missionaries had betrayed during the war years, he abolished the policy of forcing Protestants to pay taxes to the Catholic Church in the province of Silesia, discrediting the Catholic Church. However, the Prussian Court still treated Catholics more kindly than any other Protestant court.[57]


Các trận đánh

Trận đánh Minorca: 20 tháng 5 năm 1756

Trận đánh Lobositz: 1 tháng 10 năm 1756

Trận đánh Reichenberg: 21 tháng 4 năm 1757

Trận đánh Prague: 6 tháng 5 năm 1757

Trận đánh Kolín: 18 tháng 6 năm 1757

Trận đánh Plassey: 23 tháng 6 năm 1757

Trận đánh Hastenbeck: 26 tháng 7 năm 1757

Trận đánh Pháo đài William Henry: 3 tháng 8 – 8 tháng 8 năm 1757

Trận đánh Gross-Jagersdorf: 30 tháng 8 năm 1757

Trận đánh Moys: 7 tháng 9 năm 1757

Trận đánh Rossbach: 5 tháng 11 năm 1757

Trận đánh Breslau: 22 tháng 11 năm 1757

Trận đánh Leuthen: 5 tháng 12 năm 1757

Trận đánh Cuddalore: 29 tháng 4 năm 1758

Trận đánh Domstadtl: 30 tháng 6 năm 1758

Trận đánh Carillon: 7 tháng 7 – 8 tháng 7 năm 1758

Trận đánh Negapatam: 3 tháng 8 năm 1758

Trận đánh Zorndorf: 25 tháng 8 năm 1758

Trận đánh Hochkirk: 14 tháng 8 năm 1758

Trận đánh Bergen: 13 tháng 4 năm 1759

Trận đánh Kay: 23 tháng 7 năm 1759

Trận đánh Minden: 1 tháng 8 năm 1759

Trận đánh Kunersdorf: 12 tháng 8 năm 1759

Trận đánh Lagos: 19 tháng 8 năm 1759

Trận đánh Pondicherry: 10 tháng 9 năm 1759

Trận đánh Québec, cũng được gọi Trận đánh Đồng bằng Abraham: 13 tháng 9 năm 1759

Trận đánh Hoyerswerda: 25 tháng 9 năm 1759

Trận đánh Vịnh Quiberon: 20 tháng 11 năm 1759

Trận đánh Maxen: 21 tháng 11 năm 1759

Trận đánh Meissen: 4 tháng 12 năm 1759

Trận đánh Landshut: 23 tháng 6 năm 1760

Trận đánh Warburg: 1 tháng 8 năm 1760

Trận đánh Liegnitz: 15 tháng 8 năm 1760

Trận đánh Torgau: 3 tháng 11 năm 1760

Trận đánh Villinghausen: 15 tháng 7 – 16 tháng 7 năm 1761

Trận đánh Burkersdorf: 21 tháng 7 năm 1762

Trận đánh Lutterberg lần thứ 2: 23 tháng 7 năm 1762

Trận đánh Manila: 24 tháng 9 năm 1762

Trận đánh Freiberg: 29 tháng 10 năm 1762


Chúc các bạn một ngày vui vẻ hẹn gặp lại các bạn ở chiến tranh Napoleon


Nguồn: wikipedia


Posted on: 2/9/2021

2021-09-02T09:06:56Z

9 bình luận

..Chi_Dai-2k3.. | Vote: 1

1 vote nha !


Qua ủng hộ mình nha !

2021-09-02T09:09:20Z


mouseslip | Vote: 0

thanks, link đâu

2021-09-02T09:11:14Z


min__nek | Vote: 1

1 vote nè bạn, qua ủng hộ mik vs

2021-09-02T09:10:32Z


mouseslip | Vote: 0

cảm ơn bạn

2021-09-02T09:11:20Z


Dn-TRex | Vote: 1

vote nha huyyyy

2021-09-03T02:47:31Z


mouseslip | Vote: 0

thanks

2021-09-04T02:17:47Z


mouseslip | Vote: 0

Chúc các bạn một ngày quốc khánh vui vẻ

2021-09-02T09:09:13Z


mouseslip | Vote: 0

Bài này dài thật

2021-09-02T09:28:10Z


..Chi_Dai-2k3.. | Vote: 0

mn vào đậy : https://forum.duolingo.com/comment/52016225

2021-09-02T09:39:44Z