Kimmimy29
Vote: 4
Nhạn bước lại. Trong nháy mắt, nó đã nhổ cây gai khỏi chân tôi. Nó chìa cây gai trước mặt tôi, cười hì hì:
Tôi thở phào:
Nhạn nhìn đôi dép trên tay tôi:
Ai bảo anh bỏ dép ra là chi cho đạp gai!
❤❤❤ bắt chước ❤❤❤. ❤❤❤ sợ mang dép, nghe tiếng động, mấy con chim bay hết.
Nếu vậy, lát nữa tới vườn ông Tư Thiết, hãy cởi ra! Bây giờ anh cứ mang vô đi! Vườn ông Tư Thiết rộng gấp mấy lần vườn nhà dì tôi. Cây ăn trái nhiều vô kể. Chuối, cam, quít, ổi, xoài, đu đủ... không thiếu cây gì. Nhạn bảo ổi nhà ông Tư Thiết là ổi xá lị, xoài là xoài thanh ca, toàn thứ hiếm. Ông sợ trẻ con lẻn vào vườn hái trộm nên canh rất kỹ. Chung quanh vườn, tre gai giăng chằng chịt, tua tủa. Ông còn nuôi hai con chó rất dữ. Mỗi lần có tiếng động ngoài vườn, chúng lập tức nhảy xồ ra sủa ầm ĩ. Thực ra chỉ có con Đụp sủa. con Hắc-Ín không thèm sủa, hễ thấy bóng người là nó lặng lẽ bay vô cắn. Đối với bọn trẻ trong làng, con Hắc-Ín là kẻ thù không đội trời chung. Vì vậy, chúng không thèm gọi con Hắc-Ín là Mực mà bằng cái biệt danh Nhạn mới giới thiệu với tôi.
Tôi hồi hộp hỏi Nhạn:
Nhạn trấn an tôi:
Nhạn cầm tay tôi kéo lại góc vườn. Ở đó có một lỗ nhỏ nấp sau bụi râm bụt. Đó là lối đi bí mật của bọn trẻ trong làng.
Tôi và Nhạn rón rén chui vào vườn.
Ban trưa, khu vườn yên tĩnh đến rợn người. Lũ chim tụ tập về đây khá đông. Chúng tìm trái chín trên những tàng cây.
Tôi dáo dác nhìn lên những tán lá xanh um. Tôi thấy những bóng chim thấp thoáng chuyền càn. Trời nóng, chúng không hót, chỉ có tiếng vỗ cánh xào xạc. Thỉnh thoảng, lũ chim lại chí chóe nhau vì giành giựt một trái ngon nào đó. Rồi im bặt. Chỉ có bọn chim sâu là ngứa miệng. chúng chuyền loanh quanh trên những cành thấp và kêu lích chích luôn mồm.
Nhưng tôi không quan tâm đến lũ chim. Tôi nhìn đăm đăm những trái xoài chín vàng lủng lẳng trên cao và nuốt nước bọt liên tục. Nhạn khẽ bước lại gần tôi, thì thầm:
Tôi liếm môi:
Nhạn lại hỏi:
Bây giờ anh bắn hay em bắn?
Để ❤❤❤ bắn cho!
Vừa nói tôi vừa lấy ra một hòn sỏi lắp vào ná.
Nhạn dặn khẽ:
Tôi trố mắt:
Cái gì bay ?
Thì con chim chào mào chứ cái gì !
Con chim chào mào nào ? ❤❤❤ đâu có thấy !
(Swallow stepped back. In the blink of an eye, it pulled the thorn from my leg. It held out the thorn in front of me, giggling:
I sighed:
Swallow looked at the sandals in my hand:
Who told you to take off your sandals is to spend on thorns!
I imitate you. I'm afraid to wear sandals, hear the noise, the birds will fly away.
In that case, when you come to Mr. Tu Thiet's garden shortly, take it off! Now bring it in! Mr. Tu Thiet's garden is several times larger than my aunt's garden. Fruit trees are numerous. Bananas, oranges, tangerines, guava, mango, papaya... no shortage of trees. The swallow told Mr. Tu Thiet's guava is a sala guavas, and the mango is a Thanh ca mango, all rare things. He was afraid that children would sneak into the garden to steal, so he kept a close watch. Around the garden, bamboo thorns are interlaced and tangled. He also has two very fierce dogs. Every time there was a noise in the garden, they immediately jumped out and barked loudly. In fact, only the barking dog. Black-in did not bark, whenever it saw a shadow, it quietly flew in to bite. For the children in the village, the Black-in was a sworn enemy. Therefore, they did not bother to call the Black-in as Squid, but by the nickname Swallow introduced to me.
I nervously asked Nhan:
The swallow reassured me:
Swallow took my hand and pulled me to the corner of the garden. There was a small hole hidden in the bushes. It was the secret passage of the children of the village. Me and Nhan crept into the garden.
At noon, the garden was eerily quiet. The birds gathered here quite a lot. They look for ripe fruit on the trees.
I lazily looked up at the green foliage. I saw the silhouettes of birds passing by. It's hot, they don't sing, just rustling wings. Occasionally, the birds would quarrel with each other over a certain delicious fruit. Then silence. Only worms have an itchy mouth. they swam around on the low branches and squeaked.
But I don't care about the birds. I stared at the ripe yellow mangoes dangling overhead and gulped continuously.
Swallow stepped closer to me and whispered:
I lick my lips:
Nhan asked again:
Do you shoot now or do I shoot?
Let me shoot!
As I spoke, I took out a pebble and inserted it into the sling.
Swallow said softly:
I roll my eyes:
What flies?
Then what is the bird saying hello?
Which crested bird? I did not see!)
Nguồn: https://gacsach.com/doc-truc-tuyen/24759/ha-do-chuong-03.html
Thuyết âm mưu: Văn học Việt Nam vươn tầm thế giới, cho pé xin tuym, =v=
2021-12-03T11:57:50Z
Nezukocute_2k9 | Vote: 1Cái này đâu cần điền ảnh mà đúng hok ?
2021-12-03T11:59:16Z